CSC 10 NBK FORUM
Để truy cập website của CSC10, hãy đăng kí là thành viên (tốn thời gian đấy, hehe)
CSC 10 NBK FORUM
Để truy cập website của CSC10, hãy đăng kí là thành viên (tốn thời gian đấy, hehe)
CSC 10 NBK FORUM
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

CSC 10 NBK FORUM

VỚI CSC10, KHÔNG CÓ GÌ LÀ KHÓ TƯỞNG TƯỢNG
 
Trang ChínhGalleryLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập
Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 
Rechercher Advanced Search
Đồng Hồ

Latest topics
» chú lợn tham ăn
mong moi nguoi doc va cam nhan I_icon_minitimeFri May 18, 2012 9:04 pm by baotkhihi

» hài vui đây
mong moi nguoi doc va cam nhan I_icon_minitimeFri Mar 30, 2012 7:51 pm by phamviettin

» somebody that i used to know
mong moi nguoi doc va cam nhan I_icon_minitimeSat Mar 24, 2012 9:38 pm by phamviettin

» bai tap vat ly 1 tiet day ba kon
mong moi nguoi doc va cam nhan I_icon_minitimeSun Mar 18, 2012 3:24 pm by phamviettin

» Music of QBAO
mong moi nguoi doc va cam nhan I_icon_minitimeWed Feb 29, 2012 3:45 pm by baotkhihi

» VĂN NGHỆ 10 HÓA
mong moi nguoi doc va cam nhan I_icon_minitimeFri Feb 17, 2012 6:59 pm by hoak10

» Tết tết tết tết đến rồi!!!
mong moi nguoi doc va cam nhan I_icon_minitimeWed Jan 25, 2012 9:14 pm by phamviettin

» HICH TUONG SI
mong moi nguoi doc va cam nhan I_icon_minitimeWed Jan 25, 2012 8:19 am by nhocan_snow128

» LỚP TRƯỞNG VS BÍ THƯ
mong moi nguoi doc va cam nhan I_icon_minitimeSat Jan 21, 2012 3:09 pm by phamviettin

Keywords
bằng biết định dụng động phân tăng Tính Thực quãng nghiệm chuyển liên nhanh
May 2024
MonTueWedThuFriSatSun
  12345
6789101112
13141516171819
20212223242526
2728293031  
CalendarCalendar

 

 mong moi nguoi doc va cam nhan

Go down 
2 posters
Tác giảThông điệp
baotrang
Khách viếng thăm




mong moi nguoi doc va cam nhan Empty
Bài gửiTiêu đề: mong moi nguoi doc va cam nhan   mong moi nguoi doc va cam nhan I_icon_minitimeSat Oct 22, 2011 7:09 pm



Mẹ mất năm tôi tám tuổi. Gia đình tôi lúc ấy chỉ còn có hai người.




Một điều hiển nhiên, không giống như những đứa trẻ khác trong xóm, tôi không có mẹ an ủi vỗ về, hay lôi xềnh xệch vào nhà tắm vừa rửa ráy vừa càu nhàu sau những trận đòn đau. Thường thì tôi nhận đòn kép, trận đòn từ đám giặc con trong xóm, sau những trận chiến quần nhau dưới đất cát, và trận đòn từ bố. Bố đánh vì không nghe lời, vì không coi nhà, vì chạy nhảy lung tung, vì… nhiều thứ. Bố đi làm suốt ngày và suốt tuần. Buổi chiều, thấy bóng bố cùng chiếc cup đỏ quen thuộc lấp lửng hiện ra phía đầu đường, tôi ngưng trận chiến với các chiến hữu, chạy tót về nhà. Ngày đó không có máy giặt hay nước xả, xà phòng cũng chỉ là loại hũ kem. Buổi tối, bố è cổ ra giặt quần áo bẩn, thường là của tôi phần nhiều, còn tôi thì ngồi cắm cúi làm bài tập. Dưới ánh đèn vàng vọt, bóng bố, bóng tôi hiện lên, liêu xiêu, hằn lên những vệt dài cô đơn và tối tăm.

Ngày còn nhỏ, tôi học cực dốt. Ngay cả chính tôi cũng không hiểu vì sao với nền tảng kiến thức như thế mà tôi có thể đường hoàng bước chân vào cổng trường đại học như bây giờ. Mỗi lần dạy tôi học là mỗi lần tay bố mỏi và tay tôi đau. Một tay bố lăm lăm cây thước nhỏ, tay còn lại chỉ từng dòng toán cho tôi. Táy máy không học, vụt. Sai đáp án, vụt. Tính tắt, vụt. Sai chính tả, vụt. Viết chữ cẩu thả, vụt. Ngáp trong khi làm bài, vụt… Có lần, tôi gào lên khóc, so sánh bố với mẹ nhỏ bạn lúc nào cũng quy thưởng phạt ra đồ ăn, không la mắng một lời (đấy là tôi nghe nó quảng cáo thế, chứ cũng chả biết thực hư như thế nào, lúc đó chỉ biết kể lể với một vẻ đầy ganh tị và sụt sùi thôi). Tôi khóc như ăn vạ, mồm ngoác ra và nước mắt nước mũi đầm đìa. Cây thước trên tay bố chùng xuống. Tối đó, bố cho tôi đi ngủ sớm. Khuya, tôi trở mình, thấy bàn tay bố vẫn xoa xoa trên lưng tôi như ngày nhỏ bị rôm xảy, lại nghe tiếng bố thì thầm: Mẹ đi rồi, chỉ còn có hai bố con mình thôi, phải sống cho tốt, phải học cho giỏi, thì mẹ mới vui long được. Hình như bố khóc, và cũng thật may, đêm đó, nếu người hôn tôi vào má, chắc đã phát hiện ra tôi khóc mê từ lúc nào.

Tình hình học tập của tôi có cải thiện đôi chút, nhưng không phải học giỏi. Buổi chiều, tôi biết bỏ cuộc vui về sớm hơn chút chút để nhóm lửa bắt cơm lên bếp và rửa rau, dọn dẹp lặt vặt chờ bố về. Cơm tôi nấu bao giờ cũng nhão nhoẹt, kinh hoàng hơn là cháy đến nửa nồi. Tối tối, làm xong bài tập, thay vì chạy véo ra khoảnh sân rộng trước nhà nhập hội kể chuyện ma và gào rú ầm ĩ, tôi múc nước cho bố rửa chén và giặt đồ. Lớn thêm một tẹo, tôi bắt đầu khôn, thấy trời tù mù là chạy ù về nhà gom quần áo phơi ngoài vườn lại, rồi mới nhập hội tắm mưa cùng bọn bạn trong xóm. Cuối tiểu học, bếp nhà tôi xuất hiện cái bếp ga và chiếc nồi cơm điện be bé, thêm chiếc tủ lạnh loại nhỏ đựng thức ăn. Tôi dần dần biết làm các công việc nội trợ từ khi đó.

Nhà nhỏ, người nhỏ nhưng luôn cô đơn. Thứ tôi không thể khuất phục nổi là mái tóc xù bong rối tít mù của mình. Hồi nhỏ tôi rất điệu, lúc nào cũng muốn để tóc dài thả ngang lưng cho thướt tha, cơ mà không bao giờ được như ý, tóc tôi thả ra thì nó chỉ xoắn tít,và bay phất phơ lung tung. Ngày còn mẹ, sang nào mẹ cũng bện chúng thành một sợi thừng bím tóc thật chặt, và vểnh lên như một chiếc sừng tê giác, rối đến mấy cũng gọn mà trông lại rất xinh. Không có mẹ, đều đặn mỗi tháng, bố chở tôi ra tiệm, ở đây người ta xén tóc tôi lên đến mang tai. Ngắn, gọn, mát… bố bảo với tôi vậy. Cứ hễ tóc tôi dài ra một tẹo là trông giống hệt như chổi xể cùn, công việc của bố dần dà cũng bận hơn, không có thời gian để ý tới mái tóc của tôi như trước. Sáng dậy, một tay nắm lược, một tay túm tóc, tôi mím môi mím lợi bó chặt chúng lại bằng sợi chun nhỏ. Vào cấp hai, tôi được bọn bạn tôn làm thủ lĩnh với cái tên rất mì ăn liền “ Hảo hảo đại ca”.

Tôi được bố cho đi học võ, ông không yên tâm những buổi tối tôi đi học thêm về, chạy xe đạp một mình trên đoạn đường vắng. Bố lại thường đi công tác xa, tôi bắt đầu học thêm nhiều việc trong nhà. Sửa bóng đèn, thay van nước, mắc xích đổ sơn xe đạp. Lâu dần, tôi với bố giống như hai người đàn ông trong gia đình. Lâu dần, tôi tự nhiên thấy mình giống một thằng con trai của bố hơn là sắm vai con gái cưng đáng yêu bé nhỏ. Tới một lúc, ngồi soi mình lại, tôi giật thót, hình như trước nay tôi thậm chí còn không có lấy một bạn gái thân nào. Có đôi khi, thóang qua một phút giây thôi, tôi tự hỏi tại sao tôi không thể tham gia vào các cuộc nói chuyện về thời trang, về các ngôi sao như những cô bạn khác. Họ quan tâm nhau về chiếc dây buộc tóc mới, về một anh chàng điển trai trong trường, tôi nhìn điều đó với một vẻ thờ ơ lãng nhách… Tôi nhớ tới những bộ váy áo ngày nhỏ của mình, bây giờ đã được đóng thùng xếp gọn trong kho. Tôi nhìn lại dáng đi mạnh mẽ khuỳnh khùynh ngang tàng chả có chút nữ tính, bỗng dưng tự ti ở đâu xuất hiện, chóang ngợp hết đầu óc.

Có một lần, trái tim tôi rung rinh. Đó là cậu bạn lớp bên giúp tôi bê bàn trong buổi lao động. Công việc không dành cho con gái, nhưng khổ nỗi bọn bạn tôi lại coi tôi giống như một thằng bạn… tốt hơn nếu có thể như vậy. Người bạn đó, cười với tôi rất tươi, và khoe răng khểnh xinh cực độ. Thề, lúc đó mắt tôi giật giật có khi hơn chục lần.

Mang những tâm sự kia về với bố, dù gì, bố với tôi, ngoài là cha con, thì cũng còn là bạn bè. Tôi giật thót mình, đứng nép sau cánh cửa, khi nghe bố khề khà trong cơn say với người bạn cùng cơ quan

“ Tiếc là, cô ấy không cho tôi một thằng con trai…”

Nước mắt vỡ òa trong u uất, tôi khóc. Đọng lại trong bố, sau những tháng ngày buồn thương và hạnh phúc, có bao giờ có bóng dáng của tôi và mẹ, với một niềm tin yêu ngời sáng không?

Tôi và bố vẫn sinh hoạt bình thường, vẫn những buổi cơm chiều trong im lặng, vẫn những buổi tối lặng lẽ hai bóng người châu đầu vào hai chiếc đèn bàn con con, bố làm việc, tôi học bài. Tôi làm như không có chuyện gì xảy ra, bố không biết có chuyện gì xảy ra, và tôi cực kì không muốn cho bố biết có chuyện gì đã xảy ra. Một lần, bố bày tôi cách sửa quạt máy, lúc xong việc, bố choàng vai tôi, cười nhẹ nhàng, khen: “Con giỏi lắm”. Bất ngờ, tôi chùn vai lại, một cách chống đối. Bao năm ở với bố, tôi học được giọng điệu nói chuyện thâm trầm của ông lúc nào không hay:

“Con phải làm, vì đôi khi điều đó cần thiết cho cuộc sống không có bố ở bên, chứ con không phải là con trai.”

Trong thóang chốc, bố sững người nhìn tôi, còn con bé tôi cứng đầu ương bướng lúc ấy, chỉ biết quay đi, vai run run. Bố tổn thương, và tôi cũng đau buồn biết mấy.

Ngày tôi nhận kết quả đỗ vào trường Trung học phổ thông chuyên của tình với số điểm khá cao, bố đã chở tôi đi vòng vèo thị trấn. Người dẫn tôi đi ăn kem, đi chọn vải may áo dài, lựa giày cao gót. Lúc nào, bố cũng chỉ chăm chăm một điều, chỉ cần con mang thoải mái là được. Mái tóc xù bung của tôi được bố đưa vào tiệm, ép thẳng xuống. Buổi sáng đi học đầu tiên, bố chải tóc và tết bím cho tôi, bàn tay thô ráp vụng về nắm từng lọn tóc nhỏ tết thành bím, nhìn thân thương và cảm động làm sao. Chợt nhận ra, cho dù gia đình tôi có bao nhiêu người, cho dù những dạy dỗ và đáp ứng không được như mong muốn thế nào, thì tình yêu thương cũng không bao giờ vơi đi. Cũng như những buồn phiền thoáng qua chỉ giúp tôi thêm biết ơn và yêu bố nhiều hơn vậy.

Tôi học hết cấp ba rồi vào đại học, trong va ly bao giờ cũng có bộ áo dài cũ xếp gọn và khung ảnh tôi và bố. Trong ảnh, bố mặc đồ công sở, ôm vai tôi, con bé gầy gò đen nhẻm, tóc tết bím vắt qua bên vai, mang giày cao gót cao kều, cao hơn cả bố. Tấm ảnh chụp hôm tôi khai trường năm lớp 10. Đi học xa nhà, buồn vui nhiều kiểu lẫn lộn, nhưng không bao giờ tôi quên, mỗi buổi sáng, lúc mở mắt tỉnh ngủ, là vơ điện thoại gọi về cho bố, như một thói quen thường ngày, để gửi những yêu thương về gia đình cách xa mình hơn ngàn cây số.



Về Đầu Trang Go down
baotkhihi
Thành viên thượng hạng
Thành viên thượng hạng
baotkhihi


Tổng số bài gửi : 108
Điểm Cộng : 184
Reputation : 3
Join date : 20/09/2011
Age : 27
Đến từ : Tam Ky ( BVTT xom nha` la')

mong moi nguoi doc va cam nhan Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: mong moi nguoi doc va cam nhan   mong moi nguoi doc va cam nhan I_icon_minitimeSat Oct 22, 2011 9:48 pm

ôi zời ! đọc may cai nay` bun` ngủ wa'
haizz! Razz Razz
Về Đầu Trang Go down
Tuyettrinh.TnT
Thành viên thượng hạng
Thành viên thượng hạng



Tổng số bài gửi : 88
Điểm Cộng : 147
Reputation : 25
Join date : 16/09/2011
Age : 27
Đến từ : Star's Land

mong moi nguoi doc va cam nhan Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: mong moi nguoi doc va cam nhan   mong moi nguoi doc va cam nhan I_icon_minitimeSun Oct 23, 2011 2:40 pm

Viết về ai thế này? Cũng hay ma`? Đồ Bảo khỉ!
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content





mong moi nguoi doc va cam nhan Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: mong moi nguoi doc va cam nhan   mong moi nguoi doc va cam nhan I_icon_minitime

Về Đầu Trang Go down
 
mong moi nguoi doc va cam nhan
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» cho và nhận
» Doc va cung cam nhan!!!!!!!!!!!
» có sự khác biệt giữa bạn và người quen
» Cham ngon cua nhung nguoi thuc dung
» ba người thầy vĩ đại

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
CSC 10 NBK FORUM :: CHUYÊN MỤC CHÍNH :: ĐIỀU MUỐN NÓI (POST CÁC Ý KIẾN CHUNG CHUNG, SUY NGHĨ VỀ LỚP HỌC, THƠ TRUYỆN CỦA BÀ CON VÀO ĐÂY NHÁ)-
Chuyển đến